Chào mừng các bạn đến với diễn đàn Love Story of Angels ^_^ Hãy nhanh chóng đăng nhập hoặc đăng ký để tham gia LSA Family và cùng bàn luận về những tác phẩm của Girlne Ya nhé!
Chào mừng các bạn đến với diễn đàn Love Story of Angels ^_^ Hãy nhanh chóng đăng nhập hoặc đăng ký để tham gia LSA Family và cùng bàn luận về những tác phẩm của Girlne Ya nhé!
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Sun Dec 25, 2011 7:42 pm
First topic message reminder :
Một buổi sáng đầy dương mù ở thành phố london Anh, một cô gái mặc bộ quần áo thể thao chạy liền tù tì mấy vòng hồ. Vừa chạy, Thượng Hội vừa nghĩ thầm, giờ này ở bên này tám giờ cứ như là sáng sớm ở bên Trung Quốc. Lại thầm nghĩ giờ này ở bên Trung Quốc, nếu cô chưa ra khỏi giường, nhất định sẽ bị cằn nhằn của mẹ theo tai đến khi rời giường mới thôi. Cô nghĩ đến mẹ bỗng thấy nhớ, cũng sắp gặp lại mẹ rồi, này mai thôi, cô sẽ đáp máy bay về nước. NGÀY HÔM SAU... Tôi kéo chiếc vali nặng trịch, cầm cuốn hộ chiếu trong tay, haha, sắp về nước rồi! Tôi- Thượng Hội đã hoàn thành khóa học dành cho hs nước ngoài nhận đk học bổng. Gõ bốt đen cộp cộp nghiêm trọng, tôi nhanh chóng ổn định chỗ ngồi vip trên máy bay. Tôi đk chỗ ngồi vip này là do bà bạn Thái Linh của tôi, sau khi lên làm thái tử phi, bà ấy có nguyên hãng máy bay riêng như thế này. Nghĩ lại yêu bả lắm cơ!! Nhanh chóng lấy miếng bịt mắt ra, tận hưởng cảm giác khoan khoái ngủ, trong lúc đó loa của máy bay cũng đã khuyên khách ổn định chỗ. Tôi tưởng chỉ năm phút sau là bay rồi chứ? Ai dè đâu đến cả nữa tiếng sau chẳng thấy đả động gì tới. Cảm giác chờ đợi khiến tôi ngủ k đk yên. Bỗng, khi tôi đã chợp mắt đk 1 chút, luồng khí lạnh từ ghế bên cạnh khiến tôi tỉnh giấc. Mở chiếc bịt mắt ra, đeo bịt mắt lâu thành ra mắt mờ mờ, k nhìn rõ thứ gì trc mắt. Chỉ thấy ai đó có mái tóc vàng kim mang ánh nắng ấm áp, đôi mắt màu xám ẩn hiện sau gọng kính vàng. Haha, anh chàng này giống Ân Địa Nguyên ghê! - Hả?? Sao lại là anh?? Tôi vừa tự mình nhắc đến cái giả thiết kia, vừa đúng lúc mắt hết mờ, lập tức hét lên thảm thiết và kinh ngạc. - Tại sao k thể là tôi? Ân Địa Nguyên gấp tờ báo đang đọc dỡ, lạnh lùng cất tiếng hỏi. Ờ nhỉ, tôi sang Anh đk, mắc mớ gì ah ta k sang đk. Anh ta đi hãng máy bay này, tôi cũng đã lên trc. Mà nếu anh ta k đi hãng máy bay này mới là phản quốc đấy, vì đây là máy bay của nước anh ta mà! Tôi quyết k chịu thua 1 câu nói của hắn, phản bác: - Hàng ghế này đáng lẽ ra chỉ mình tôi đk ngòi tại sao cả anh cũng... Ân Địa Nguyên nhấc gọng kính, phán ra một câu k thể nào mà ngắn hơn: - Ấu trĩ. Lời hắn vừa phát ra, tôi lập tức sùng máu: - Anh đừng có mà hạ nhục danh dự người khác! Tôi là người có bằng đại học danh tiếng ở Anh đấy! Lạnh lùng buông thêm một câu: - Tôi mới nói chỉ một câu, k, chưa đến một câu mà cô đã như thế, k ấu trĩ chứ là gì? Tôi á khẩu, chưa bao giờ, chưa bao giờ tôi cãi nhau mà thua ai. Thế mà lại thua hắn. Trời ơi! Thôi! Coi như tạm tha cho hắn lần này, lần sau tôi nhấc định k thua cái tên " máy điều hòa k cần điện này". Nghĩ lại Thái Linh nói thật là đúng, tên này quả thật...Hừ! Không chấp hắn nữa! Túm chặt lấy cái bịt mắt, hận k phải là cái cổ hắn nếu k tôi sẽ bóp cho đến chết tươi! Mặc cho hắn ngồi bên cạnh như máy điều hòa tự động k cần điện, tôi mặc thêm áo để kẻo "cái máy bên cạnh" sản xuất khí lạnh sẽ bị cảm. Tiếng máy bay ù ù làm đôi tai tôi hoa lên cũng xuất hiện tiếng ù ù như thế. Trong tiếng ồn ào ấy, có tiếng người gọi vọng kêu tôi dậy, thậm chí còn rung lắc vai tôi nữa. Oa~ Ai thế nhỉ? Đang ngủ mà, ai vậy cà?(các bạn đừng ai tưởng bở) Tôi gỡ miếng bịt mắt, mờ mờ là bóng dáng một lão bà(?) tóc trắng xoá. Vội vàng bật phắt dậy như lò xo siêu cấp, miệng lắp bắp: -Ơ? Bà bà, bà gọi con dậy à? Bà bà ấy cười hiền từ bảo: - Ừ, ta thấy con ngủ say quá, lại k ai đánh thức. Nên làm giùm. Nói xong bà ấy đi luôn. Bỏ lại tôi bần thần. Không ai đánh thức? Cái tên Ân Địa Nguyên chết dẫm kia đâu rồi? Máy bay đáp rồi thì ít nhất vì tình bạn bè với tháu tử phi, ít ra hắn cũng gọi tôi dayh với chứ! Đúng là cái đồ sao chổi mà! Bộ gọi một tiếng là hắn trúng độc chết sao? Cái tên chết tiệt! Xem lần sau tôi gặp hắn, toi có để hắn yên hay k! Xí! Tôi vội vàng đón taxi rời sân bay, nhưng vừa có ý nghĩ này, mắt tôi lướt qua chiếc xe B.M.W màu đen bóng loáng đỗ xa xa. Aha! Cái tên Ân Địa Nguyên chết tiệt kia rồi! Tôi vừa nghĩ tới hắn ở bên kia, lập tức kéo vali sang bên đó, tiện thể cho tôi về cùng cho đỡ tốn tiền taxi, đúng là trời phú cho cái cơ hội "đì" hắn mà! Tôi hăm hở kéo vali, chui vào xe hắn. Mặc cho con mắt tài xế hết sức kinh ngạc. Hắn ngồi ở trước, quay lưng lại, nâng gọng kính, hừ lạnh một tiếng. Nhân khi tôi còn chưa hiểu cái mô tê gì chi hết, một người đàn ông to béo cũng mở cửa tiến vào, thấy tôi, ông ta cũng khá ngạc nhiên, sau đó cũng leo lên xe ngồi. Lúc này, Ân Địa Nguyên mới khẽ cười lạnh: -Không ngờ cô thích tôi đến vậy, đến nỗi tôi đi đàm phán hòa bình cũng đi theo. (há há:tg) Đến bây giờ tôi mới hiểu ra, hèn gì, hắn cười ranh ma như hồ ly như thế. Mặt thoáng chốc thẹn đến đỏ bừng. Ông khách mặc bộ vest đen cũng khẽ cười, bảo: - Cô bé, ông Ân tuổi trẻ tài cao, cô hâm mộ cũng phải. Đến ta còn phải kháng phục mấy lần. Tôi á khẩu, nhất thời không để ý cái cảnh hắn cười giao hảo vs ông ta, bảo mấy từ nhàn nhã: - Quá khen, quá khen. Thế là thế nào? Tôi lại trở thành cái cớ để họ khen nhau sao? Trời ạ! Hắn...hắn...hắn!!!! Thật đáng chết mà! Tôi lườm hắn, lườm đến nỗi mà mắt sém một chút là rơi cả ra ngoài, Ân Địa Nguyên chết tiệt!! AAAAAA!!!!!Dùng hết sức đẩy cánh cửa ô tô, quái lạ, sao k mở ra được. Bực tức nhìn kên hàng ghế trên, Ân Địa nGuyên ghé mắt xuống, cười nhạt bảo: - Lỡ lên xe thì tôi đưa cô về hoàng cung một thể. Nếu k phải có người ở đây, tôi nhất định k màng đến lễ giáo mà mắng hắn một trận nên thân. *************************************************** -NÀy, k phải bà vừa từ Anh về sao? Sao mặt mũi buồn thiu thế kia? Thái Linh tò mò nhìn tôi bằng cặp mắt tròn xoe. Buồn? Tôi nào có buồn? Gương mặt này là đang giận tái người mới đúng! Tôi vẫn còn chưa quên hai mối thù chưa trả. Tưởng là " đì" đk hắn, k ngờ bị hắn làm cho quê đến độ muốn cắn lưỡi chết ngay tại chỗ. Trời ơi là trời! Bộ tôi có thù vs hắn hả trởi? Hay kiếp trc làm nên tội nghiệt gì với hắn? Tôi thở dài, bò ra bàn nằm: - CÁi tên Ân Địa Nguyên chết tiệt! Thái Linh chợt trợn hẳn mắt, hét lên như gầm rú: - CÁi gì???? CẬu buồn vì cái thằng cha đó ư????? Tôi k để ý cái vế câu trc của Thái Linh, gật đầu. Rồi lại bất chợt thở dài, nghĩ kế "chơi" cái tên chết tiệt đó đến nỗi quên ngăn cái miệng oang oang của Thái Linh lại: - Hựu!!! Thượng Hội thích Ân Địa Nguyên!!!!! Hình như cái tên chết tiệt ấy đang ở phòng Giang Hựu Thần, mà Thái Linh vừa nói gì ấy nhỉ? Tôi thích hắn hồi nào? Chết rồi! Tôi vội vàng phi tấm thân ngọc ngà của mình như điên sang phòng làm việc của Giang Hựu Thần. Vừa đúng lúc thấy mồm Thái Linh đang huyên thuyên, còn cái tên Ân Địa Nguyên ấy đang há hốc mồm không thể nào to hơn. Nhiêu đó tôi dùng đầu ngón chân cũng nghiệm ra là Thái Linh đã nói ra đủ thứ, bao gồm luôn truyện của tôi!!! AAAAAAAA!!!!!! Tôi sượn trân đứng ở cửa phòng, mặt không kìm được tức giận đỏ bừng lên. Lại quay mắt nhìn Ân Địa Nguyên. Thôi rồi, thôi rồi, hắn đang cười kìa. Thậm chí cười rất tươi nữa. Tôi không khỏi theo phản xạ, cười cho cả phòng thấy một nụ cười méo mó không thể nào thảm bại hơn. Chợt, Ân Địa Nguyên lại gần tôi. Kìa, hắn kéo tay tôi đi đâu vậy? Toi rời khỏi phòng dưới con mắt ngạc nhiên, k những tôi mà hai người trong phòng kia nữa. Tới một khúc vắng người wa lại trong cung, Ân Địa Nguyên dừng lại, buông tay tôi ra.( anh ơi, anh là sắc lang, aa:tg) Mặt hắn chạy nhiều nên đỏ bừng, nhìn tôi trân trân. Tôi vì bị hắn nhìn lâu quá nên mặt phút chốc cũng đỏ lên quay chỗ khác, tôi không thể chịu được người nào nhìn mình qua 5 phút mà trực diện như thế này. Ân Địa Nguyên thấy tôi quay sang chỗ khác, cũng hắng giọng: - E hèm! Không ngờ em thích tôi thật! (Gumiho: anh ơi~ đừng tin những gì kon gái nói!!, 3vlL_llon: mi k phải kon gái à?G:ơ.) Em?hắn thay đổi vị trí xưng hô nhanh thật! Tôi khẽ cười lạnh. một tia sét xẹt qua đầu, làm đầu tôi bỗng loé lên sáng kiến. Sao không làm hắn mê mẩn với nhan sắc của tôi nhỉ, rồi sau đó lại "lơ" đẹp hắn, lúc đó hắn đau khổ, coi như tôi đã trả thù đậm, thậm chí càn trả luôn "lãi"! a haha! Thượng Hội! Mày phải chấp nhận những lời sến như hến từ miệng mình nói với hắn, nhất định chịu đựng để báo thù.HAha! Tôi, suy tính xẹt như một cái máy tính, nhanh chóng mỉm cười, nụ cười tôi hằng tự hào là đến hoa Hàm Tiếu cũng phải tự thẹn.(hoa hàm tiếu có nhu cầu biết thì mn vào google seach nhá),nói: - Ơ, tôi thích anh lâu lắm rồi, anh có thể làm bạn trai tôi không? Ân Điạ Nguyên sững người, sau đó cười mỉm, aa, đẹp quá đi. Nhưng hắn đang chơi chiêu nam nhân kế thì phải? Tôi phải cảnh giác không để hắn mê hoặc. Sau đó, hắn lại phát ngôn: - Được, tôi cho em cơ hội, tôi đồng ý làm bạn trai em. Nhưng, em phải cho tôi một vật làm tin. Vật làm tin? hắn muốn gì đây? Tôi dè chừng làm bộ " con nai vàng ngơ ngác đạp chết bác thợ săn", nói như nai tơ thật: - Ơ? Vật làm tin gì? Tôi trưng ra gương mặt ngây thơ nhất. Bỗng, hắn cúi gần sát mặt tôi, hơi thở hắn vờn quanh mặt, kính đã bỏ ra từ lúc nào, làm tôi nhìn rất kĩ đôi mắt màu xám ấy. Tóc vàng kim tung bay theo từng đợt gió lạnh, đôi môi hắn... oái, gì thế này, hắn đang kề môi mình với môi tôi kìa! a a a! Môi hắn ấm thật đấy, làm trời thu lạnh không còn thấy gì nữa, không lạnh, thậm chí còn thấy ấm áp trong tim, đây là nụ hôn đầu của tôi, vụng về thật. Nhưng lại vô cùng ấm áp. Đến tận khi hắn bỏ tôi ra, cười đểu: - Đây là vật làm tin, tôi hay ra nước ngoài nên cần như thế, từ hôm nay, em là bạn gái của tôi. Tôi im lặng khi thấy hắn cầm tay tôi, đưa tôi về phòng làm việc của Giang Hựu Thần. Tôi im lặng cho đến khi hắn giải quyết xong công việc vơi Giang Hựu Thần, thậm chí k phát ra một tiếng ừ hử nào cả.Tôi vẫn đang thần hồn nát thần tính sau "tai nạn nghề nghiệp" vừa rồi. Hắn hôn tôi, nghĩ tới cảnh đó mặt tôi lại cúi gằm xuống nóng bừng cả mặt. Tôi nhất định phải rửa sạch nhục nhã! a a a!
Được sửa bởi Gumiho ngày Fri Mar 23, 2012 9:37 am; sửa lần 1.
Tác giả
Thông điệp
KND_KAM_No.1
Tuổi : 26 Sinh nhật : 15/07/1998 Tổng số bài gửi : 355 Ngày tham gia : 10/01/2012 Châm ngôn sống : bạn là 1 hạt cát nhỏ với thế giới. Nhưng là cả thế giới với ai đó !
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 11:51 am
đúng! bác gu lười thiệt! mấy ngày rồi mà hok chịu ra fic mới
MaiDaTu
Tuổi : 27 Sinh nhật : 08/06/1997 Tổng số bài gửi : 447 Ngày tham gia : 16/01/2012 Châm ngôn sống : bí ẩn đến nỗi k thể bí ẩn hơn nữa!!!!!!!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 2:20 pm
hay e viết fic mới cho
Bạch Tô Cơ
Tuổi : 26 Sinh nhật : 17/07/1998 Tổng số bài gửi : 1970 Ngày tham gia : 04/08/2011 Châm ngôn sống : ALWAYS KEEP THE FAITH AND HOPE TO THE END
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 4:05 pm
Oh no, seo mn kêu ca bà Gu thế ??? Để bà ý yên đi ! *quay qua Gu* Ôi Gu, qua đây để Tiểu Bạch yêu nè ! Mà cho Tiểu Bạch khất quà nah ! *lộ mặt chuột*
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 7:47 pm
Tôi hoảng sợ cực độ, giấc mơ này... ghê sợ thật. Nếu nó là thật thì...Thôi khong nhăc đêns nữa! Tôi choàng dậy, kéo chăn ra. Lấy một côcs nước uống uống cho bớt sợ. Nhận thấy màng nước rung động theo xoáy ốc, hoá ra tay tôi đang run lên từng hồi. Tôi ngồi bên giường, ánh đèn ngủ mờ mờ toả sáng, mồ hôi mướt cả hai bên mai tóc. Ring...Ring..Ring... Tiếng chuông điện thoại, vang lên từng hồi từng hồi. Vang lên, vang lên giữa đêm tĩnh mịch. Tôi căng tròn mắt hoảng sợ. Lẽ nào? Là..là thật... hay sao? Tôi thậm chí cầm điện thoại rung dến mấy lần, mém nữa thì rớt xuống. -Alo? Ai vậy? Tôi run run nói. Số máy lạ quá, lẽ nào? - Alo? Cô là Thượng Thỉnh Hoa? - Không...không phải. Haiz, hoá ra nhầm số. Tôi ấn nút tắt máy mà thở phào nhẹ nhõm. Nhầm số thôi. Bình tĩnh. Đặt máy lên tủ để đèn. Tôi cẩn thận nằm xuống, phủ mền lại. Bàn tay lạnh toát, tôi nhìn vào lòng bàn tay, ướt đẫm mồ hôi. Tôi thở phào. mơ thôi, mơ thôi. ************ Đang mơ màng ngủ đến nửa đêm, lại bị thức dậy bởi tiếng đập cửa vang dội. Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên, hoà âm thật ghê rợn. Tôi từ từ mở cửa. Cánh cửa nặng nề mở ra. Gương mặt anh tài xế của Ân Địa Nguyên hốt hoảng, trắng bệt, máu đỏ dính trên chiếc áo sơ mi trắng tạo nên môth mảng tang tóc kinh khủng. - Cô Thượng... Tôi nhìn thẳng vào anh ta, mắt căng ra. - Áo anh? Anh bị thương? Địa Nguyên đâu? Anh tài xế lắp bắp: - Cô đánh tôi đi! Tôi đáng chết lắm! Tôi càng hoảng, chân đưng không vững, khẽ hỏi; - Tại sao tôi lại đánh anh được? Vì sao? Anh tài xế khóc như trẻ con, nấc lên mãi không nói được gì. Đến nỗi tôi đã không giữ nổi bình tĩnh, lay lắc anh mới chịu mở lời. - Ông Nguyên, hức, bị tai nạn...hức, cấp cứu rồi! -Bệnh viện nào? Nói mau? Tôi hét tướng: - Anh chở tôi đi mau!
HasegawaYoshiro
Tuổi : 27 Sinh nhật : 20/02/1997 Tổng số bài gửi : 2664 Ngày tham gia : 13/11/2011 Châm ngôn sống : ngủ, ngủ nữa, ngủ mãi, ngủ trong mọi tình huống!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 7:56 pm
ôi,..đúng đoạn nhưng k sao vậy cũng hồi hụp rồi chờ chap tiếp
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 8:20 pm
Ngồi băng ghế bệnh viện lạnh như băng, nhưng lòng tôi càng lạnh hơn. Nếu tôi nhìn thấy một xác người trắng toát không hơi thở thì tôi chăc rơi xuống hố băng. Chiếc di động được tôi cầm trên tay không rời, như bây giờ chiếc di động đó là chỗ dựa cuối cùng. Hộp đèn đỏ trên phòng cấp cứu nhấp nháy những tia hoảng sợ. tôi cầu mong cái đền đó đừng tắt sơm như vậy (giải thik từ au: khi có cấp cứu thì thường hộp đền này sẽ sáng còn không thì tắt) Bần thần hồi lâu trên ghế. Địa Nguyên, anh mà chết thì tôi có xuống suối vàng cũng tìm anh đòi nợ. Anh còn nợ tôi nhiều mối hận l;ắm đi xuống đó diêm vương không cho đầu thai đâu. Nên đừng có mà chết! Tôi thầm nhủ. 7 tiêng sau... Chiếc hộp đèn tắt phụt từ màu đỏ trở thành màu xám tro âm u. Tôi đứng cả tim chờ đợi bác sĩ từ phòng cấp cứu trở ra. Bình tĩnh gằn từng câu một: - BÁc sĩ, anh ta có sao không? Ông bác sĩ vẻ mặt u ám làm tim tôi loạn đi mọt nhịp hụt hẫng. - Anh ta đã qua cơn nguy kịch nhưng... Tôi tiếp lời như một cái máy. - Nhưng gì? - Anh ta có tỉnh lại không là nhờ tinh thần thôi. Hai đầu gối khuỵu xuống, tôi ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh toát. Trước mặt bác sĩ, ông ta thở dài, đỡ tôi dậy. - Cô là người nahf bậnh nhân thì làm thủ tục nhập viện đi. Ông ta đx qua quen thuộc tình cảnh như thế này từ người nhà bệnh nhân nên khá bình thản quay bước đi. Kí vào đơn nhập viện cho cái tên Họ Ân Đó. Hắn chỉ nghe lời tôi được một nửa. còn lại thì không nghe. Vẫn nhất quyết thăm địa phủ một lần cho thoả chí tò mò. Tôi không khóc được, hay nói thật là tôi không thể khóc. Anh ta chưa chết, chỉ ngất một thời gian. Sau đó sẽ tỉnh. Tôi biết anh ta chỉ giả vờ thôi. Anh ta nhất định sẽ tỉnh lại. Tôi sẽ ở bên anh ta canh giữ như canh giữ chính ngọn lửa sinh mệnh của mình, Chậm rãi thoải buớc đên phòng bệnh đặc biệt. Tôi nhìn Ân Địa Nguyên với khoảng trắng mênh mông. Băng gạc trắng toát, hàng mi cong từ 5. 6 ngày nay chưa thấy qua. Đôi mắt xám đấy tôi chừng nào thấy đk nữa? Tôi nhìn tương lai sáng lạn mình mơ tưởng ra sau đó nhìn người đang say ngủ tuyệt đẹp như thiên thần trước mắt. Anh ta không được ngủ quá lâu đâu. Tôi sẽ không cho anh ta ngủ như thế. Nhất định như thế.
ruyushin1810
Tuổi : 27 Sinh nhật : 18/10/1997 Tổng số bài gửi : 2744 Ngày tham gia : 27/09/2011 Châm ngôn sống : Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khoảng cách giữa sống và chết! Mà là khi anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng ANH YÊU EM! ... Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khi anh đứng trước mặt em nhưng em lại không biết ANH YÊU EM! Mà rõ ràng chúng ta yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau! Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là đôi ta yêu nhau nhưng không đến được với nhau! Mà là rõ ràng anh biết không thể cưỡng lại nỗi đau này ... nhưng vẫn phải giả vờ không hề yêu em...!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Thu Jan 19, 2012 9:04 pm
bao h anh nguyên ms tỉnh vậy
HasegawaYoshiro
Tuổi : 27 Sinh nhật : 20/02/1997 Tổng số bài gửi : 2664 Ngày tham gia : 13/11/2011 Châm ngôn sống : ngủ, ngủ nữa, ngủ mãi, ngủ trong mọi tình huống!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 9:37 am
oa,...khổ Hội quá anh Nguyên ơi tỉnh lại giùm em
KND_KAM_No.1
Tuổi : 26 Sinh nhật : 15/07/1998 Tổng số bài gửi : 355 Ngày tham gia : 10/01/2012 Châm ngôn sống : bạn là 1 hạt cát nhỏ với thế giới. Nhưng là cả thế giới với ai đó !
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 12:19 pm
huhu ! đừng nằm mãi như thế mà a Nguyên ơi !
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:02 pm
mùa xuân đến, hạ qua, rồi mùa noel cũng đã ghé thăm. Tôi đến thay ca cho mẹ Ân Địa Nguyên. Từ tháng năm năm trước, tôi đã liên lạc cho gia đình ân địa Nguên qua Ý. Bà có vẻ rất dễ gần. Luôn miệng cảm ơn tôi vif đã chăm sóc cho Nguyên. Mẹ ANH TA TRẺ THẬT ĐẤY! Tôi thầm nhủ , mẹ anh ta còn trẻ thế, nhất định anh ta không nỡ bỏ mẹ mà đi đâu nhỉ? Tôằm đâyi mừng thầm. ấy thế mà cũng đã 1 năm trôi wa, Địa Nguyên vẫn nằm đấy, nhưng chỉ cần nhìn thấy lồng ngực anh ta phập phồnh thở tôi cũng đã thấy yên bình trong lòng. Tuyết rơi nhiều quá...\ Tôi giang tay ra đón lấy, tuyết rơi trên tay rồi tan chảy.Trước khi tôi lịp cảm thấy lạnh. Địa Nguyên chừng nào anh tỉnh dậy để ngắm tyết với tôi đây? Tôi lê la từng bước đến cổng bẹnh viện Giang Hựu Thần cầm quân. Mọi người đều tránh nhắc đến chuyênh Ân Địa Nguyên khi nói chuyện hoặc rủ tôi đi đâu cho khuây khỏa. Tôi cừoi, từ chối, tôi bảo tôi phải anh ta cùng đi mới vui! Phải, là như thế! ***********************************8(^0^V) Nửa đêm, ngày mai là Giáng sinh rồi, dù trong phòng bệnh viện có máy điều hòa tôi vẫn thấy rát lạnh. Mẹ anh ta đã về rồi, tôi trông anh ấy. Mỗi lần trông anh ta tôi đều không dám ngủ, vì sợ kúc ngủ anh tỉnh dậy nhưng tôi không thấy. nên chảng bao giờ tôi ngủ khi trông anh cả. (hix, tội nghiệp quá)Bản nhạc Tinker bell vang vọng đâu đó trong đêm đen. Tôi nắm tay anh, áp lên má, khẽ nói thầm như khuyên nhủ anh tỉnh dậy- Việc tôi thường hay làm: - Anh tỉnh dậy đi, Noel tới rồi, mà noel mọi người trong gia đình phải tụ họp mới ấm cúng, anh định ngủ đến khi nào? anh mới kiếm được bạn gái chưa kịp làm gì hết đã nằm vật ra như thế này là thế nào? Anh tỉnh dậy ngay cho em! Tôi từ từ nhỏ giọng và cuối cùng là khóc nấc lên: - anh còn để em chờ đến bao giờ? Hu hu! Em nói cho mà biết em đếm tới một trăm, anh không tỉnh dậy em sẽ mặc anh.! Tôi nhắm mắt, Bắt đầu đếm. - 1, 2 ,3... - ....89...90... - 99... Tôi đếm tới số chín chín thì không dám đếm tiếp nữa. Mở choàng mắt ra. Nếu tôi đếm đến chín chín mà anh không tỉnh tôi sẽ phai bỏ mặc anh thật sao? Tôi không dám làm điều ấy. Tôi ục xuống giường. Nước mát không chịu ngừng chảy ra. Ướt đẫm một góc giường. ***********************************8(^0^V) Một ánh sáng thật chói chang lôi tôi dậy, sáng rồi, sáng rồi. oáp~ Nghĩ hồi tối wa tôi điên quá đi, ai lại nấc lên như thế cơ chứ? Nhún nhún cái gối trắng bóc dưới đầu, oa, gối êm thật.Đắp thêm cái chăn mềm mại, thật không muốn dậy nữa! A! Ấm quá! Lại có mùi thoang thoảng rất quen. Nằm thêm một tí nữa đủ để tôi phát hoảng khi quay sang sau lưng. A! Ân Điwj Nguyên nằm cạnh? Chẳng lẽ vì hồi tối lạnh quá tôi đã chiếm luôn giường của anh đấy chứ? Ôi? Tôi định đứng dậy trở về chỗ cũ của mình nhưng cảm thây hơi tiếc tiếc nên nán lại một chút, ngắm cho thỏa rồi đi cũng đk. Nhìn anh ta mãi mà không thấy chán là biệt tài của tôi! Oa, đẹp thật, sống mũi cao, lông mi cong. tuy nằm trong phòng lâu quá thành ra da trắng bóc, ít hồng hào.mặc kệ, trông xinh là được rồi! Tôi thích chí sờ sờ đôi mi dài ấy rôi nghịch nghịch đôi lông mày. Bỗng nó nhíu lại..... Tôi sa sầm mặt mày, nhíu mi?? Sau đó, lại là tay của anh ta cử động nhẹ, mi mắt từ từ mở ra...
Được sửa bởi Gumiho ngày Fri Jan 20, 2012 2:30 pm; sửa lần 1.
HasegawaYoshiro
Tuổi : 27 Sinh nhật : 20/02/1997 Tổng số bài gửi : 2664 Ngày tham gia : 13/11/2011 Châm ngôn sống : ngủ, ngủ nữa, ngủ mãi, ngủ trong mọi tình huống!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:06 pm
ngắn we' nhưng thôi cháu vẫn xí cái tem
PhiYến_Zu
Tuổi : 26 Sinh nhật : 14/02/1998 Tổng số bài gửi : 9 Ngày tham gia : 18/01/2012 Châm ngôn sống : Học vấn do người siêng năng đạt được, tài sản do người tinh tế sở hữu, quyền lợi do người dũng cảm nắm giữ, thiên đường do người lương thiện xây dựng !
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:16 pm
Sao Bác Gu viết ngắn thế ? Đang đọc hay thì hết >"< Nhưng mà anh Nguyên vẫn nằm đấy à ? Bác phải cho anh ý dậy đi chớ !! Thui, con xin cái phong bì vậy ^^
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:31 pm
đã up thêm
qiuxiabying_bongbeo_9x
Tuổi : 25 Sinh nhật : 24/12/1998 Tổng số bài gửi : 1477 Ngày tham gia : 27/07/2011 Châm ngôn sống : i hate you because i very love you
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:36 pm
hơ hơ, ck ơi, cho anh ý mất trí nhớ đi, hay hơn, đừng để là người thực vật, khổ thân lắm
HasegawaYoshiro
Tuổi : 27 Sinh nhật : 20/02/1997 Tổng số bài gửi : 2664 Ngày tham gia : 13/11/2011 Châm ngôn sống : ngủ, ngủ nữa, ngủ mãi, ngủ trong mọi tình huống!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:42 pm
ý ẹ anh Nguyên tỉnh rùi kìa
ruyushin1810
Tuổi : 27 Sinh nhật : 18/10/1997 Tổng số bài gửi : 2744 Ngày tham gia : 27/09/2011 Châm ngôn sống : Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khoảng cách giữa sống và chết! Mà là khi anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng ANH YÊU EM! ... Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khi anh đứng trước mặt em nhưng em lại không biết ANH YÊU EM! Mà rõ ràng chúng ta yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau! Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là đôi ta yêu nhau nhưng không đến được với nhau! Mà là rõ ràng anh biết không thể cưỡng lại nỗi đau này ... nhưng vẫn phải giả vờ không hề yêu em...!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:48 pm
đến đoạn anh nguyên sắp tỉnh lại thì hết
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 2:59 pm
hơ, mấy người @ruýuhin: pà up ck bà + otaku chính diện lên đi.
ruyushin1810
Tuổi : 27 Sinh nhật : 18/10/1997 Tổng số bài gửi : 2744 Ngày tham gia : 27/09/2011 Châm ngôn sống : Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khoảng cách giữa sống và chết! Mà là khi anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng ANH YÊU EM! ... Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khi anh đứng trước mặt em nhưng em lại không biết ANH YÊU EM! Mà rõ ràng chúng ta yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau! Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là đôi ta yêu nhau nhưng không đến được với nhau! Mà là rõ ràng anh biết không thể cưỡng lại nỗi đau này ... nhưng vẫn phải giả vờ không hề yêu em...!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:03 pm
ukm đợi tui tẹo
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:45 pm
Thiếu ck pà. E hèm, fic sẽ đk típ tục khi tui vui nếu không....
qiuxiabying_bongbeo_9x
Tuổi : 25 Sinh nhật : 24/12/1998 Tổng số bài gửi : 1477 Ngày tham gia : 27/07/2011 Châm ngôn sống : i hate you because i very love you
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:50 pm
ck ơi, vk sẽ làm cho ck zui* hát một bài: e hèm, một con vịt xòê ra hai cái cánh.....*
ruyushin1810
Tuổi : 27 Sinh nhật : 18/10/1997 Tổng số bài gửi : 2744 Ngày tham gia : 27/09/2011 Châm ngôn sống : Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khoảng cách giữa sống và chết! Mà là khi anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng ANH YÊU EM! ... Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khi anh đứng trước mặt em nhưng em lại không biết ANH YÊU EM! Mà rõ ràng chúng ta yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau! Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là đôi ta yêu nhau nhưng không đến được với nhau! Mà là rõ ràng anh biết không thể cưỡng lại nỗi đau này ... nhưng vẫn phải giả vờ không hề yêu em...!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:51 pm
ck tui đồng ý cho đăng ko
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:53 pm
có, nó kêu đăng hay không thì tuỳ mi, ta không quan tâm.
ruyushin1810
Tuổi : 27 Sinh nhật : 18/10/1997 Tổng số bài gửi : 2744 Ngày tham gia : 27/09/2011 Châm ngôn sống : Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khoảng cách giữa sống và chết! Mà là khi anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng ANH YÊU EM! ... Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là khi anh đứng trước mặt em nhưng em lại không biết ANH YÊU EM! Mà rõ ràng chúng ta yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau! Khoảng cách xa nhất ở trên đời không phải là đôi ta yêu nhau nhưng không đến được với nhau! Mà là rõ ràng anh biết không thể cưỡng lại nỗi đau này ... nhưng vẫn phải giả vờ không hề yêu em...!
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:56 pm
cái giọng nghe nghiêm trọng vậy
Gumiho
Tổng số bài gửi : 1071 Ngày tham gia : 25/12/2011 Châm ngôn sống : Nóng tính, ok?
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:58 pm
nó lúc đó...đang bận ăn tất niên đó mà.==+
Nam_Bốp
Tuổi : 26 Sinh nhật : 19/04/1998 Tổng số bài gửi : 73 Ngày tham gia : 24/10/2011 Châm ngôn sống : Hãy hạnh phúc với những gì mình có
Tài sản Tài sản:
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên Fri Jan 20, 2012 3:59 pm
Dad mau post tiếp đi để con còn đọc ! Lâu lắm con mới lên mà dad mới post chừng đó thôi à ? Ít thế =.=
Sponsored content
Tiêu đề: Re: [long fic] [PG14] Thượng Hội + Ân Địa Nguyên